Phệt bé gái dễ thương ngoan hiền, có tiếng thở mập mờ mà bình tĩnh được phóng đại dần theo sự cao trào của bài nhạc, rồi từ từ biến mất, tất thảy trở về yên lặng trong tiếng tim đập ngày càng nặng nề. “Nàng bay rồi bay, Đụ bé gái ngây thơ ngoan hiền bay trên những tầng mây, dạo chơi không biết mệt mỏi nơi phương bắc cạn khô, nàng chết chìm trong cơn mưa lớn khi hoàng hôn, nàng rơi vào vầng trăng chìm trong cơn sóng.” “Nàng bay rồi bay, nàng là một cánh chim chìm trong ánh trăng.” Mà hiện tại, hình xăm không chút phai màu, con chim kia cũng chẳng hề bay đi.