Chén em gái non tơ tại quán nước, hôm sau cũng không có thay đổi gì cả. Vẫn hằng ngày đi làm, tan tầm thì về, cũng có đôi lần thấy gái, nhưng toàn vội vã ra về, cũng chẳng cất được lời chào hỏi đến gái. Đường phố thì tắc quanh năm suốt tháng, đến nản. Nếu mọi việc vẫn êm đềm trôi qua như vậy, thì có khi mình đã quên gái rồi… đi thể thao với các anh cùng cơ quan, đôi lúc vẫn trêu mình “chú phải nhanh lên, không là chỉ còn vỏ thôi đấy.” Kệ, Chén em gái ngây thơ tại quán nước ngày xưa mình còn buồn còn chán vì tình cảm chứ bây giờ thì mọi việc với mình cũng thật giản