Anh tây đen chơi toét bướm em gái nhật bản, tối sầm. Cậu ta nếm được vị tanh trong miệng, sự xót xa trong lòng vượt quá cảm xúc trong mười mấy năm ngắn ngủi. Văn Hạo Khiêm không kìm được lý trí, Anh tây đen chơi tả tơi em gái nhật bản nhét tay vào túi lấy ra một thứ rồi nhào về phía Khâu Thanh! Văn Hựu Hạ như linh cảm được điều gì, anh chợt đứng thẳng lại. Nhưng đã quá muộn. Chẳng biết Văn Hạo Khiêm lôi từ đâu ra một con dao gấp, đồ vật kim loại u ám ấy kề sát vào cổ Khâu Thanh. Bảng hiệu của một quán rượu nào đó hắt lên nhuộm đỏ nửa khuôn mặt cậu. Ánh mắt Khâu Thanh chợt trở